Dù có thích hay không, nghệ thuật dừng và tiến trong tango là một thực tế ở Buenos Aires. Vừa rồi chúng tôi đã trình bày cách thức và các kỹ thuật cần có để tồn tại trong thực tế khách quan của sàn nhảy tango đã định hình nên nghệ thuật khiêu vũ tango. Tuy nhiên, vũ công vẫn phải dạo đúng theo nhạc. Bạn sẽ làm gì khi sàn nhảy chật cứng, và DJ chơi vài bài milonga nhanh?
Raul và Pocho không chỉ được biết đến như những vũ công tango cừ khôi. Thành viên các câu lạc bộ còn ca ngợi họ như những nhân vật đóng vai trò quan trọng trong việc phổ biến kỹ thuật “traspie” – bước di chuyển nhanh hiện là một kĩ thuật quan trọng trong tango.
Nhảy tango theo đúng cách yêu cầu bạn bước đúng nhịp mà không nghỉ, dừng lại hay lỡ nhạc (Các bước nghỉ là một phần của tango và val nhưng chúng hầu như không được sử dụng với điệu milonga). Vấn đề ở đây là việc di chuyển theo mỗi nhịp nhạc, đặc biệt là các nhịp nhanh trong điệu milonga, có thể chiếm nhiều diện tích. Điều này sẽ không thành vấn đề nếu bạn ở trong một sàn tập nhảy hay khi sàn nhảy không đông. Nhưng bạn sẽ làm như thế nào vào tối thứ sáu ở Canning, khi mà trên mỗi một viên gạch lát sàn lại có một cặp nhảy (có thể sàn nhảy ở Canning không được lát gạch mà làm bằng gỗ, nhưng mà chắc các bạn đều hiểu điều tôi muốn ám chỉ).
Giải pháp cho vấn đề này đã được mở ra nhờ cặp vũ công tài ba và sáng tạo Pocho và Raul. Họ bắt đầu khám phá ra những bước nhảy xen vào các nhịp nhạc nhanh của sàn nhảy milonga. Giờ đây, thay vì việc chiếm dụng nhiều diện tích sàn khi di chuyển theo mỗi nhịp nhạc, họ di chuyển theo nhạc bằng cách chia nhịp điệu thành những cú đảo phách nhẹ nhàng và mau lẹ. Về cơ bản, họ đã ép bước nhảy vào một không gian nhỏ hơn – đôi khi bước nhanh mà không ngả người về phía trước.
Bạn hãy quan sát bước nhảy “traspie” thần kỳ của El Gallego và người anh trai Danny, hay bước nhảy milonga uyển chuyển của Raul Poli, hay của bậc thầy đáng kính của mọi thời đại, Pocho. Họ có khả năng di chuyển theo nhạc trong những không gian hẹp một cách sáng tạo hơn bất cứ ai trên thế giới.
Vấn đề mấu chốt ở đây là trong khi điều kiện chật chội ở các câu lạc bộ giới hạn những gì các vũ công có thể thể hiện nhưng lại không hề cản trở sự di chuyển theo nhạc của họ. Thực tế, chúng mở ra cánh cửa cho những cách nhảy mới, hình thành nên tango như nó vốn dĩ bây giờ. Nếu không có nhu cầu thể hiện tango trong một không gian chật hẹp thì sẽ không có sự tồn tại của bước nhảy “traspie”. Bước di chuyển nhanh nhẹn và thanh thoát mà các vũ công vĩ đại sử dụng để di chuyển theo dòng người nhảy sẽ không bao giờ được sáng tạo nên. Những cú xoay rắn chắc và phức hợp quanh một trục của các vũ công như Ariel, Gerard Gellé, hay Tito có lẽ sẽ không tồn tại. (Vũ công Tito đã từng nổi tiếng là người thực hiện nhiều vòng xoay đến mức bạn nhảy nữ phải cảm thấy chóng mặt. Khi ông cố gắng làm cho Alej điêu luyện quay cuồng, cặp nhảy sẽ kết thúc với những tiếng cười vang. Tuy nhiên, kể từ sự cố một bạn nhảy nữ ở Canning bị quỵ xuống, Tito đã phải trở nên cẩn trọng hơn về sau).
Nếu để ý bạn sẽ nhận thấy trong bức tranh minh họa trên, Alej đang nhảy với Gerard, đầu cô xoay hẳn sang một bên để cô có thể nhìn sang phải, má trái tiếp xúc với bạn nhảy. Điều này hơi lạ đối với Alej, nhưng Gerard đã yêu cầu cô thử tư thế đó. Tư thế này cho phép có được những bức ảnh ấn tượng hơn, cho phép camera chụp được khuôn mặt của cả hai người nhảy. Do đó, những nghệ sĩ biểu diễn đôi khi sử dụng tư thế này khi trình diễn. Họ cũng chuyển vị trí tới và lui, phụ thuộc vào sở thích của bạn nhảy.
Raul Poli |
Raul và Pocho không chỉ được biết đến như những vũ công tango cừ khôi. Thành viên các câu lạc bộ còn ca ngợi họ như những nhân vật đóng vai trò quan trọng trong việc phổ biến kỹ thuật “traspie” – bước di chuyển nhanh hiện là một kĩ thuật quan trọng trong tango.
Nhảy tango theo đúng cách yêu cầu bạn bước đúng nhịp mà không nghỉ, dừng lại hay lỡ nhạc (Các bước nghỉ là một phần của tango và val nhưng chúng hầu như không được sử dụng với điệu milonga). Vấn đề ở đây là việc di chuyển theo mỗi nhịp nhạc, đặc biệt là các nhịp nhanh trong điệu milonga, có thể chiếm nhiều diện tích. Điều này sẽ không thành vấn đề nếu bạn ở trong một sàn tập nhảy hay khi sàn nhảy không đông. Nhưng bạn sẽ làm như thế nào vào tối thứ sáu ở Canning, khi mà trên mỗi một viên gạch lát sàn lại có một cặp nhảy (có thể sàn nhảy ở Canning không được lát gạch mà làm bằng gỗ, nhưng mà chắc các bạn đều hiểu điều tôi muốn ám chỉ).
Giải pháp cho vấn đề này đã được mở ra nhờ cặp vũ công tài ba và sáng tạo Pocho và Raul. Họ bắt đầu khám phá ra những bước nhảy xen vào các nhịp nhạc nhanh của sàn nhảy milonga. Giờ đây, thay vì việc chiếm dụng nhiều diện tích sàn khi di chuyển theo mỗi nhịp nhạc, họ di chuyển theo nhạc bằng cách chia nhịp điệu thành những cú đảo phách nhẹ nhàng và mau lẹ. Về cơ bản, họ đã ép bước nhảy vào một không gian nhỏ hơn – đôi khi bước nhanh mà không ngả người về phía trước.
Bạn hãy quan sát bước nhảy “traspie” thần kỳ của El Gallego và người anh trai Danny, hay bước nhảy milonga uyển chuyển của Raul Poli, hay của bậc thầy đáng kính của mọi thời đại, Pocho. Họ có khả năng di chuyển theo nhạc trong những không gian hẹp một cách sáng tạo hơn bất cứ ai trên thế giới.
Vấn đề mấu chốt ở đây là trong khi điều kiện chật chội ở các câu lạc bộ giới hạn những gì các vũ công có thể thể hiện nhưng lại không hề cản trở sự di chuyển theo nhạc của họ. Thực tế, chúng mở ra cánh cửa cho những cách nhảy mới, hình thành nên tango như nó vốn dĩ bây giờ. Nếu không có nhu cầu thể hiện tango trong một không gian chật hẹp thì sẽ không có sự tồn tại của bước nhảy “traspie”. Bước di chuyển nhanh nhẹn và thanh thoát mà các vũ công vĩ đại sử dụng để di chuyển theo dòng người nhảy sẽ không bao giờ được sáng tạo nên. Những cú xoay rắn chắc và phức hợp quanh một trục của các vũ công như Ariel, Gerard Gellé, hay Tito có lẽ sẽ không tồn tại. (Vũ công Tito đã từng nổi tiếng là người thực hiện nhiều vòng xoay đến mức bạn nhảy nữ phải cảm thấy chóng mặt. Khi ông cố gắng làm cho Alej điêu luyện quay cuồng, cặp nhảy sẽ kết thúc với những tiếng cười vang. Tuy nhiên, kể từ sự cố một bạn nhảy nữ ở Canning bị quỵ xuống, Tito đã phải trở nên cẩn trọng hơn về sau).
Các bậc thầy tango biểu diễn trong một không gian chật hẹp: Tito nhảy phóng khoáng, thoải mái khi sàn nhảy rộng rãi, sau đó di chuyển hẹp dần khi nó trở nên đông đúc |
Ariel và Tito thường xuyên xoay liên tiếp 5 đến 10 lần khi di chuyển theo một hướng, sau đó họ chuyển sang các hướng khác và thực hiện thêm khoảng 5 đến 10 lần xoay như vậy |
Nếu để ý bạn sẽ nhận thấy trong bức tranh minh họa trên, Alej đang nhảy với Gerard, đầu cô xoay hẳn sang một bên để cô có thể nhìn sang phải, má trái tiếp xúc với bạn nhảy. Điều này hơi lạ đối với Alej, nhưng Gerard đã yêu cầu cô thử tư thế đó. Tư thế này cho phép có được những bức ảnh ấn tượng hơn, cho phép camera chụp được khuôn mặt của cả hai người nhảy. Do đó, những nghệ sĩ biểu diễn đôi khi sử dụng tư thế này khi trình diễn. Họ cũng chuyển vị trí tới và lui, phụ thuộc vào sở thích của bạn nhảy.
PHcxd (dịch)
Phần trước | Mục lục | Phần sau |
0 comments