Hồi tôi mới bỡ ngỡ bước chân vào tango, tôi nghe bài này đầu tiên là nhạc nền trong giáo trình của Fabian Salas. Từ những nốt nhạc đầu tiên, những nốt piano, bài hát đã ấn tượng với tôi đến nỗi tôi đã tìm và nghe hàng loạt các bài hát khác của Carlos Di Sarli, nhưng tôi vẫn cho rằng Bahía Blanca là bài hay nhất.
Bahía Blanca là tên thành phố quê hương của tác giả. Tôi chưa từng biết gì về nơi này, nhưng trong tôi, đây hẳn phải là một thành phố yên bình, nhỏ thôi nhưng đẹp, và đầy những kỉ niệm tuổi thơ của tác giả thì ông mới có thể viết nên một bài hát giai điệu da diết, man mác buồn và đẹp đến vậy.
Trong 1 buổi học tango, tình cờ thầy giáo mở bài này, anh bạn tôi, cũng là con nghiện tango, bật reo lên: “The Tango Lesson” (một bộ phim nổi tiếng về Tango, có sử dụng bài hát Bahía Blanca) rồi quay sang tôi: “Bài này nghe buồn nhỉ!”
Tôi có một cô bạn, hay cũng có thể nói là cô ấy có tôi (I once had a girl, or should I say, she once had me – Norwegian wood, The Beatles), tính tình vui vẻ, lúc đó cũng có mặt tại đấy, tối, tôi nhận được tin nhắn:
- Sao em nghe Bahía Blanca này mấy lần rồi mà vẫn không thấy buồn nhỉ?
- Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, người vui bài hát buồn sao được
- Vậy sao người buồn... ngủ mà tango vẫn thức?
...
Và khi, tôi thức dậy, tôi lại một mình, con chim nhỏ đã bay mất. (And when I awoke, I was alone, this bird had flown - Norwegian wood, The Beatles)
Mekimdung
0 comments