Bài học trong những bức ảnh này cho thấy mặc dù những vũ công giỏi nhất di chuyển theo những bước nhảy hết sức đa dạng và phong phú, tất cả họ đều thể hiện những tư thế giống nhau một cách đáng ngạc nhiên. Tại sao những vũ công giỏi nhất lại hay trông giống nhau đến vậy khi được camera ghi hình. Phong cách của mỗi vũ công đều khác nhau rất nhiều, và khác nhau đến từng bước nhảy – mà họ dường như lại quay trở lại những vị trí giống nhau. Phải chăng họ đã cùng đến một lớp học nhảy?
Câu trả lời, mà tôi nghĩ, đó là sau nhiều năm khiêu vũ ở các buổi milonga, những vũ công giỏi nhất đều tiến triển tới những tư thế hiệu quả nhất.
Một lẽ tự nhiên, việc “tiến triển” trong tango có nghĩa là thay đổi phản ứng đối với những kích thích từ bên ngoài. Sự di chuyển tự nhiên của những vũ công milonguero không phải được “sáng tạo" ra – điều đó có nghĩa là nó không được sáng tạo từ những trải nghiệm trong các lớp học. Nó tiến triển như một phản ứng tự nhiên đối với môi trường xung quanh qua nhiều năm liền. Đó là kết quả của những cảm giác đặc biệt và những nhịp điệu của nhạc tango được chơi ở các vùng lân cận. Nó đến từ sự biểu hiện tự nhiên của thứ âm nhạc này trong những hoàn cảnh đông đúc, rất gần gũi đối với những vũ công tango.
Hãy nhìn vào một số trong những kết quả đặc biệt của sự tiến triển tự nhiên của các chuyển động này trong các buổi milonga. Thứ nhất, các vũ công trong các tấm ảnh dưới đây đứng thẳng và thăng bằng cho nên các cơ ở lưng, chân, mắt cá chân và bàn chân có thể thả lỏng. Di chuyển về phía trước đầu tiên được tuân theo chuyển động của phần cơ thể phía trên... nó bắt đầu bằng việc đẩy nhẹ người về phía trước bằng ngực. Điều này truyền năng lượng của người dẫn tới người theo ngay trước khi thực hiện bước nhảy, nó cho phép đôi nhảy duy trì trục và thẳng người. Thân người tiến lên cùng một lúc với chân bước, cho nên tất cả trọng lượng của cơ thể ngay lập tức được chuyển lên một chân đứng thẳng. Kết quả là bước đi bộ của tango cổ điển – cơ thể dấn lên phía trước theo nhạc, và bước mạnh liên tiếp lên sàn. Đôi nhảy nên di chuyển một cách dễ dàng, sử dụng trọng lượng của phần thân mình để tạo đà di chuyển về phía trước, mà không phải đẩy quá mức từ chân và mắt cá chân của người dẫn.
Những milonguero trong các tấm hình trên không di chuyển cánh tay hay đầu của họ khi nhảy. Vai của họ giữ xuôi và thả lỏng, chỉ giữ đủ độ căng vừa phải ở cánh tay để duy trì một cái ôm bền vững. Giữ đầu và hai cánh tay vẫn ở tư thế như vậy không chỉ để nhìn ngắm. Nếu đầu và hai cánh tay di chuyển, các cơ ở thân mình và chân sẽ phải kéo căng lại để bù đắp lại sự thay đổi của tư thế cân bằng. Chuyển động không cần thiết sẽ phá vỡ cân bằng ở những phần khác của cơ thể cũng như sự cân bằng của người bạn nhảy.
Có thể điều đáng chú ý nhất về những milonguero giỏi là cách họ khiêu vũ vừa mạnh mẽ lại vừa nhẹ nhàng. Họ không bao giờ tiến về phía trước một cách ngập ngừng trên đôi chân của mình, hay sử dụng nhiều cơ để bước đi trên một chân cong. Họ biết chính xác đâu là sàn và họ bước đi một cách vững chãi lên đó. Thậm chí những người trẻ tuổi nhất và những người già trong số họ nhất đều có cách bước đi mạnh mẽ và chắc chắn này.
Họ làm điều đó như thế nào? Một phần của nó chính là việc tạo nên tư thế. Thực hiện đẩy nhẹ trọng lượng của cơ thể về phía trước để bước trên một chân thẳng đảm bảo một thế đứng trên bàn chân vững chắc, hơn là một thế đứng nhẹ nhàng.
Nhưng còn hơn thế nữa. Những người chạy nước rút trên đường đua bị ám ảnh với việc thực hiện những bước sải dải và mạnh để mau chóng vượt qua các chướng ngại vật. Các huấn luyện viên đã khám phá ra rằng bí quyết quan trọng là giữ cho lưng được thả lỏng. Khi một cơ co căng lại, nó trở nên ngắn hơn. Các cơ ở phần lưng dưới được nối với những gân kheo, những gân chạy xuống phía sau cẳng chân, cho nên nếu chúng co lại, cẳng chân không thể sải dài ra xa được. Giống như một dây cáp bị kéo căng, từng độ căng ở phần lưng dưới sẽ rút ngắn khoảng cách mà cẳng chân có thể duỗi ra về phía trước. Cho nên bằng tư thế đứng thẳng, giữ trọng tâm và thả lỏng – sau đó sử dụng trọng lượng của cơ thể để đẩy nhẹ về phía trước và thể hiện việc dẫn dắt – những milonguero giỏi nhất có thể bước những bước dài mà không phải mất sức nhiều.Bước đi trên một chân thẳng không có nghĩa là chân đó không bao giờ cong.
Hãy chú ý trong những tấm hình dưới đây làm thế nào mà những milonguero thực hiện những bước đi của họ. Những bước rảo mau mạnh mẽ, giống như một vận động viên chạy trên sân vận động.
Câu trả lời, mà tôi nghĩ, đó là sau nhiều năm khiêu vũ ở các buổi milonga, những vũ công giỏi nhất đều tiến triển tới những tư thế hiệu quả nhất.
Một lẽ tự nhiên, việc “tiến triển” trong tango có nghĩa là thay đổi phản ứng đối với những kích thích từ bên ngoài. Sự di chuyển tự nhiên của những vũ công milonguero không phải được “sáng tạo" ra – điều đó có nghĩa là nó không được sáng tạo từ những trải nghiệm trong các lớp học. Nó tiến triển như một phản ứng tự nhiên đối với môi trường xung quanh qua nhiều năm liền. Đó là kết quả của những cảm giác đặc biệt và những nhịp điệu của nhạc tango được chơi ở các vùng lân cận. Nó đến từ sự biểu hiện tự nhiên của thứ âm nhạc này trong những hoàn cảnh đông đúc, rất gần gũi đối với những vũ công tango.
Hãy nhìn vào một số trong những kết quả đặc biệt của sự tiến triển tự nhiên của các chuyển động này trong các buổi milonga. Thứ nhất, các vũ công trong các tấm ảnh dưới đây đứng thẳng và thăng bằng cho nên các cơ ở lưng, chân, mắt cá chân và bàn chân có thể thả lỏng. Di chuyển về phía trước đầu tiên được tuân theo chuyển động của phần cơ thể phía trên... nó bắt đầu bằng việc đẩy nhẹ người về phía trước bằng ngực. Điều này truyền năng lượng của người dẫn tới người theo ngay trước khi thực hiện bước nhảy, nó cho phép đôi nhảy duy trì trục và thẳng người. Thân người tiến lên cùng một lúc với chân bước, cho nên tất cả trọng lượng của cơ thể ngay lập tức được chuyển lên một chân đứng thẳng. Kết quả là bước đi bộ của tango cổ điển – cơ thể dấn lên phía trước theo nhạc, và bước mạnh liên tiếp lên sàn. Đôi nhảy nên di chuyển một cách dễ dàng, sử dụng trọng lượng của phần thân mình để tạo đà di chuyển về phía trước, mà không phải đẩy quá mức từ chân và mắt cá chân của người dẫn.
Nestor, Cristina; Julio, Duplaa; Alito |
Luis Grondona; Tito; Ricardo Vidort |
Những milonguero trong các tấm hình trên không di chuyển cánh tay hay đầu của họ khi nhảy. Vai của họ giữ xuôi và thả lỏng, chỉ giữ đủ độ căng vừa phải ở cánh tay để duy trì một cái ôm bền vững. Giữ đầu và hai cánh tay vẫn ở tư thế như vậy không chỉ để nhìn ngắm. Nếu đầu và hai cánh tay di chuyển, các cơ ở thân mình và chân sẽ phải kéo căng lại để bù đắp lại sự thay đổi của tư thế cân bằng. Chuyển động không cần thiết sẽ phá vỡ cân bằng ở những phần khác của cơ thể cũng như sự cân bằng của người bạn nhảy.
Có thể điều đáng chú ý nhất về những milonguero giỏi là cách họ khiêu vũ vừa mạnh mẽ lại vừa nhẹ nhàng. Họ không bao giờ tiến về phía trước một cách ngập ngừng trên đôi chân của mình, hay sử dụng nhiều cơ để bước đi trên một chân cong. Họ biết chính xác đâu là sàn và họ bước đi một cách vững chãi lên đó. Thậm chí những người trẻ tuổi nhất và những người già trong số họ nhất đều có cách bước đi mạnh mẽ và chắc chắn này.
Gerard Gellé y Alej; Oscar Hector; Blas y Elba |
Họ làm điều đó như thế nào? Một phần của nó chính là việc tạo nên tư thế. Thực hiện đẩy nhẹ trọng lượng của cơ thể về phía trước để bước trên một chân thẳng đảm bảo một thế đứng trên bàn chân vững chắc, hơn là một thế đứng nhẹ nhàng.
Nhưng còn hơn thế nữa. Những người chạy nước rút trên đường đua bị ám ảnh với việc thực hiện những bước sải dải và mạnh để mau chóng vượt qua các chướng ngại vật. Các huấn luyện viên đã khám phá ra rằng bí quyết quan trọng là giữ cho lưng được thả lỏng. Khi một cơ co căng lại, nó trở nên ngắn hơn. Các cơ ở phần lưng dưới được nối với những gân kheo, những gân chạy xuống phía sau cẳng chân, cho nên nếu chúng co lại, cẳng chân không thể sải dài ra xa được. Giống như một dây cáp bị kéo căng, từng độ căng ở phần lưng dưới sẽ rút ngắn khoảng cách mà cẳng chân có thể duỗi ra về phía trước. Cho nên bằng tư thế đứng thẳng, giữ trọng tâm và thả lỏng – sau đó sử dụng trọng lượng của cơ thể để đẩy nhẹ về phía trước và thể hiện việc dẫn dắt – những milonguero giỏi nhất có thể bước những bước dài mà không phải mất sức nhiều.Bước đi trên một chân thẳng không có nghĩa là chân đó không bao giờ cong.
Hãy chú ý trong những tấm hình dưới đây làm thế nào mà những milonguero thực hiện những bước đi của họ. Những bước rảo mau mạnh mẽ, giống như một vận động viên chạy trên sân vận động.
Oscar y Lucia; Ricardo Vidort y Alej; Oscar y Lucia |
Diệu Quyên (dịch)
Phần trước | Mục lục | Phần sau |
0 comments