- "Anh sợ anh không hợp với em"
Cô im lặng không nói gì.
- "Em còn nhớ bài hát đó chứ, nỗi sợ hãi cũng trở nên đẹp nếu nó chân thực, anh sợ chúng ta không hợp nhau"
Cô vẫn lặng im, trong đầu vang lên giai điệu của bài hát
“Đến nhường nào…” cô thầm nghĩ.
Cô ít nghe hẳn tango, nhưng cô vẫn không từ bỏ tango, thay vào đó cô nghe nhiều những bản tango vals. Nó vẫn là tango đấy, nhưng cái chất vals mượt mà phần nào an ủi cho những nỗi niềm sầu muộn của tango thuở nào. Những giai điệu trong sáng từ tâm hồn nhắc cô cuộc sống vẫn còn tươi đẹp nếu ta biết lãng quên. Biết lãng quên…
- “Có khi nào em bỏ tango?”
- “Em cũng không biết, có thể là một ngày đẹp trời nào đó”
- “Một ngày mùa thu đẹp trời đầy nắng và gió… sau 50 năm nữa”
Bây giờ cô vẫn nghe tango, thi thoảng thôi, nhưng lâu rồi cô không nhảy nữa, đã lâu rồi cô không còn được cái cảm giác rợn người trong khoảnh khắc với từng nốt nhạc. Một tối tình cờ ngang qua công viên, cô bắt gặp một milonga ngoài trời, giống như nhóm của anh và cô ngày trước, tango ngoài trời, đầy hào hứng. Cô gặp lại bài hát cũ, giọng cô ca sĩ Maria Salgado vẫn vang lên tha thiết như ngày xưa
Cô mỉm cười: “Sólo por miedo”.
Cô im lặng không nói gì.
- "Em còn nhớ bài hát đó chứ, nỗi sợ hãi cũng trở nên đẹp nếu nó chân thực, anh sợ chúng ta không hợp nhau"
Cô vẫn lặng im, trong đầu vang lên giai điệu của bài hát
Quíen pudiera decirte lo que te quiero, cúanto te quiero
(Nào ai biết được, em yêu anh đến nhường nào)
“Đến nhường nào…” cô thầm nghĩ.
Cô ít nghe hẳn tango, nhưng cô vẫn không từ bỏ tango, thay vào đó cô nghe nhiều những bản tango vals. Nó vẫn là tango đấy, nhưng cái chất vals mượt mà phần nào an ủi cho những nỗi niềm sầu muộn của tango thuở nào. Những giai điệu trong sáng từ tâm hồn nhắc cô cuộc sống vẫn còn tươi đẹp nếu ta biết lãng quên. Biết lãng quên…
- “Có khi nào em bỏ tango?”
- “Em cũng không biết, có thể là một ngày đẹp trời nào đó”
- “Một ngày mùa thu đẹp trời đầy nắng và gió… sau 50 năm nữa”
Bây giờ cô vẫn nghe tango, thi thoảng thôi, nhưng lâu rồi cô không nhảy nữa, đã lâu rồi cô không còn được cái cảm giác rợn người trong khoảnh khắc với từng nốt nhạc. Một tối tình cờ ngang qua công viên, cô bắt gặp một milonga ngoài trời, giống như nhóm của anh và cô ngày trước, tango ngoài trời, đầy hào hứng. Cô gặp lại bài hát cũ, giọng cô ca sĩ Maria Salgado vẫn vang lên tha thiết như ngày xưa
Una vida más tarde comprenderemos
que en la vida perdimos,
sólo por miedo
(Rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ hiểu
Ta đã mất những gì,
chỉ vì sợ hãi)
Cô mỉm cười: “Sólo por miedo”.
Jolly Roger
0 comments