Với tôi từ malevo có hàm ý rất hóm hỉnh. Tôi cũng chẳng biết tại sao lại là hóm hỉnh… malevo có hiểu nôm na là “người đàn ông không tốt”. Nếu Alej hỏi tại sao tôi lại làm một điều thiếu thận trọng nào đó tôi sẽ nói bởi vì tôi là một malevo. Hoặc khi tôi không muốn đi đến một nơi nào đó, tôi sẽ đưa nguyên nhân là ở đó có thể có một vài malevo.
Ở trang trước tôi đã nói tôi yêu những milonguero. Trong những năm vừa qua họ đã chào đón tôi, tận tình chỉ dẫn tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn của codigo và thực sự để tâm đến việc cải thiện khả năng khiêu vũ của tôi. Đặc biệt họ còn cho tôi cái quyền được quay phim họ khi họ khiêu vũ. Nếu tính đến sự phiền toái của cái máy quay và một thực tế là hầu như chẳng ai thích cho gia đình và đồng nghiệp biết sự hiện diện của mình tại những milonga thì đây đúng là một đặc ân.
Tuy nhiên cũng trong những năm ấy luôn có một điều ngoại lệ.
Đó là một gã khiêu vũ rất giỏi nhưng luôn luôn tỏ thái độ rất cương quyết rằng anh ta không muốn bị quay phim. Gã này ăn mặc rất bảnh bao và thảng thấp dáng vẻ của một người đàn ông quan trọng và quyền lực. Hễ tôi cứ nhờ anh ta cho quay phim hoặc đơn thuần chỉ là chiếc máy quay của tôi hơi hướng về phía anh ta là lập tức gã này gằm mặt xuống lườm lườm và chỉ tay về phía tôi. Ý của anh ta quá rõ ràng.
Còn phía tôi, tôi bắt đầu tưởng tượng gã giống như một tay cao thủ trong một băng đảng nào đó. Gã đến milonga rất thường xuyên và mặc dù Alej đã khiêu vũ với gã vài lần trước đây, cả hai chúng tôi chẳng có thông tin gì về gã này. Vì vậy chúng tôi gọi đại hắn là El Malevo.
Một trong những điều thú vị về Tango là tán gẫu về cách khiêu vũ của mọi người (codigo khuyến cáo: bạn chỉ có thể nói chuyện với những người bạn thân, còn các milonguero không thích nói chuyện về phong cách khiêu vũ của các milonguero khác).
Một tối nọ sau một buổi milonga khi chúng tôi đang ngồi nói chuyện với Julie, và tôi tình cờ nhắc đến El Mavelo. Julie bật cười và nói: “Từ El Malevo ám chỉ đến ai?”. Sau một hồi giải thích về chuyện El Malevo nhảy ở đâu và anh ta hay ngồi ở đâu, Julie nói: “À thì ra các bạn nói đến Osvaldo” (không phải tên thật của anh ta, nhưng vì có tới nửa số đàn ông trong tango có cái tên Osvaldo nên tôi cũng dùng nó). Sau đó Julie còn cười to hơn và hỏi tại sao tôi lại gọi anh ta là El Malevo và rằng anh ta là một người đàn ông ngọt ngào và là một chuyên gia đáng kính trọng ở Buenos Aires.
Chúng tôi đã tự giới thiệu mình với anh ta và trở thành bạn. Anh cũng cho rằng cái tên mà chúng tôi dành cho anh ấy rất ngộ nghĩnh và anh ấy còn nói chắc hẳn vợ và con anh sẽ không tin nếu biết anh là một milonguero dưới cái tên El Malevo. Nhưng vì gia đình và công việc, anh thực sự thận trọng với việc quay phim khi đang khiêu vũ tango. Tuy nhiên anh cũng đồng ý để được quay phim nếu chúng tôi hứa sẽ không bao giờ cho ai xem đoạn phim ấy. (Chúng tôi hứa điều này với rất ít dancer).
Và vào một buổi chiều trong một buổi milonga, tôi ngồi cùng Alej chờ để quay phim anh. Alej ngồi ngắm Osvaldo từ trong phòng và tìm hiểu ngôn ngữ cơ thể của anh ấy. Một vài lần cô nói: “Anh ấy sẽ không nhảy điệu này”. Và anh ta đã không nhảy. Sau đó cô nói: “Anh ấy đã sẵn sàng. Anh sẽ nhảy bài kế kiếp”. Cô ngắm một lát rồi nói: “Anh ấy sẽ khiêu vũ với bà X hoặc bà Y… chắc sẽ là bà Y”. Và thật ngạc nhiên, trong bài tango tiếp theo, anh ta đứng dậy và nhảy với bà Y. Tôi đã chứng kiến Alej làm điều này nhiều lần. Cô luôn luôn đoán được các milonguero và milonguera sẽ làm gì. Tôi hỏi tại sao cô có thể làm được điều này và cô nói cô có thể thấy được khi nhìn cách họ ngồi hoặc cách họ di chuyển đầu. Tôi thì dù cố gắng đến đâu cũng không thể làm được điều này.
Đôi khi những cái tên này có thể chỉ ra quốc tịch. Có rất nhiều El Turco’s và La Turca’s - những cái tên dùng cho bất cứ ai đến từ Trung Đông. Có cái tên El Francais, El Boliviano, La Rusa (đến từ Nga), có hai người El Chino’s (mặc dù không ai là người Trung Quốc), El Tano và La Tana (có nghĩa là “người Ý”… Tôi không biết tại sao họ nghĩ ra những cái tên này, bởi thực ra thì hầu như tất cả mọi người đều là người Ý), La Brasilera (Brazil), ba người có tên El Gallego’s (liên quan đến Gallicia ở Tây Ban Nha), và cả cái tên El Gringo (chúng ta sẽ không bàn cái tên này là của ai). Thường có thêm chữ “de...” mang nghĩa đến từ một vùng nào đó: de Avellaneda, de Sarandi, de Cuidadela, de Abasto. Có cả những tên mang tính chất miêu tả về tình trạng sức khoẻ. El Enano/ La Enana mang nghĩa rất nhỏ. El Nono (thấp và béo) là một người đàn ông thấp và béo. El Oso (con gấu) đã có lần cho tôi một con gấu bông, El Rengo (một chân dài một chân ngắn), El Manco (cụt một tay), và El Chueco (chân bó). Đôi khi người nhảy nữ lấy nickname của chồng… trong nhiều năm bạn của chúng tôi đã được biết đến với cái tên La Gallega vì cô ấy nhảy cùng với Jorga Garcia, người là một trong ba El Gallego’s ở milonga (nếu muốn tìm hiểu thêm, anh ta đôi khi còn mang cái tên “Fred Astaire”… và em trai anh ta được gọi là El Flaco – nghĩa là gầy gò).
Nếu công việc của ai đó được mọi người biết đến (điều này ít khi xảy ra) thì đôi khi họ cũng dùng tên của công việc này để gọi thay tên cho người đó. Ví dụ như Graciela, giáo viên dạy Pilates, được gọi với cái tên Pilates. Còn rất nhiều cái tên kiểu như vậy được dùng tại các milonga. Tất cả để chứng minh một xu hướng để tên nặc danh của các milonguero. Mặc dù tôi luôn thấy những người ở milonga đều rất cởi mở và thân thiện, một một bộ phận trong số họ có xuất thân không rõ ràng. Cũng giống như tất cả các bộ phận của xã hội, luôn luôn có thể tồn tại những gã xấu tính ở các milonga. Vì vậy mọi người (đặc biệt là phụ nữ) hạn chế tối đa việc nói ra những thông tin cá nhân như họ làm gì và sống ở đâu.
Truyền thống gọi tên theo kiểu này có thể phản ánh tính không an toàn về thông tin trong làng tango và đồng thời thể hiện mong muốn tách biệt cuộc sống trong các milonga với cuộc sống đời thường bao gồm gia đình và công việc. Người ta vẫn coi việc hỏi tên họ hoặc thông tin các nhân là một phép không lịch sự. Đây cũng là khó khăn của tôi kể từ những ngày đầu tôi tiến hành quay phim họ. Đôi khi nó sẽ là rất tốt nếu có thể mang máy quay đến milonga và thu thập đầy đủ thông tin (tên tuổi, nơi sinh, và những thông tin khác) mà vẫn giữ được truyền thống để tên nặc danh.
Tuy nhiên mọi thứ hình như đang trở nên lỏng lẻo hơn, và tôi cho nguyên nhân là do người ta đã biết đến và yêu thích tango hơn... và cũng bởi sự thật là một số milonguero bắt đầu kiếm tiền bằng việc du lịch và dạy tango, những người này có xu hướng thích được quảng bá. Thực tế tôi đã nhận ra trong vài năm gần đây rằng thay bằng việc trốn tránh chiếc camera, giờ đây, một số milonguero thậm chí còn cố gắng một cách khéo léo để cho tôi quay phim và đưa thông tin lên website.
Điều này cũng xảy ra ở các milonga. Những tín hiệu có thể được truyền tới hàng chục người hầu như là ngay lập tức, nhưng cần phải mất thời gian để nhận biết chúng. Ví dụ như có ai đó khiêu vũ không tốt lắm. Có thể họ dừng quá lâu, hoặc lùi mà không nhìn phía sau, hoặc dẫm vào chân của bạn nhảy. Người khiêu vũ phía sau thường là có thể xử lí được tình huống. Nhưng nếu anh ta không chịu nổi vấn đề, anh ta có thể liếc nhìn một người bạn ngồi cạnh đó và mở to mắt, hoặc ngước mắt lên. Những tín hiệu chỉ dùng bằng mắt, chỉ trong vài giây, nhưng thông điệp thì rất rõ ràng. Những tín hiệu này sẽ được nhiều người tiếp nhận, và nếu như vấn đề khó chịu này xảy ra chỉ vài lần, một thông điệp phản đối được truyền đi và phát huy tác dụng trong thời gian ngắn.
Hình thức rõ ràng nhất của giao tiếp phi ngôn ngữ là lời chào hỏi. Chào hỏi mọi người khi bạn mới đến là một nét văn hóa và lời chào phụ thuộc vào từng tình huống thực tế và mối quan hệ giữa mọi người. Lời chào phổ thông nhất đối với một người bạn là một cái ôm chặt và một nụ hôn vào má. Bạn rất thường gặp cảnh ai đó khi mới đến, họ đi qua bàn của mọi người và cúi xuống hôn chào những người bạn (tuy nhiên họ không làm điều này khi ra về). Nếu có quá đông người, bạn không thể ôm và hôn tất cả mọi người, vì vậy có cách khác để làm điều này. Những người khiêu vũ cũng thường giao tiếp bằng ánh mắt với những người bạn của mình, và cười, gật đầu, hoặc có thể là một nụ hôn gió… một hành động không hẳn là phải có hàm ý khêu gợi.
Ở các milonga, âm nhạc và sàn nhảy là bất khả xâm phạm. Nhưng tôi học được từ Alej và các milonguero rằng, tùy thuộc vào việc bạn là ai, và tình hình huống cụ thể, qui tắc có thể bị thay đổi. Một ngoại lệ dễ thấy là lời chào hỏi của những người bạn thân lâu ngày không gặp nhau. Đôi khi những milonguero cũng ùa lên sàn nhảy để chào hỏi bạn bè bằng những cái ôm và nụ hôn. Đôi khi điều này làm gián đoạn việc khiêu vũ của người khác. Chúng tôi không đến El Beso nhiều nữa vì ở đó quá nhiều khói thuốc, nhưng có lần khoảng một năm trước đây, chúng tôi đã đến đó chơi (tôi nhớ là mình đến đây để quay phim ai đó). Vì lí do nào đó, tôi đã ăn mặc rất bảnh bao và nhìn rất lịch lãm trong bộ vet mới. Chiche, một trong những milonguero, luôn luôn nhảy bổ lên sàn và vồ lấy chúng tôi khi chúng tôi đang khiêu vũ. Anh ta khoanh tay và chỉ về phía mình và nói gì đó… nhưng tôi không hiểu. Alej cố gắng đuổi anh ta về nhưng anh ta luôn quay lại. Tôi có thể thấy Raul Poli và Buglione, và các milonguero khác ngồi trong bàn đang cười. Sau điệu nhảy, tôi hỏi Alej xem chuyện gì đang xảy ra. Cô ấy nói: “Ô, em không để ý đến họ. Họ đã không nhìn thấy chúng ta ở đây vào buổi tối trước đây, và họ chưa bao giờ thấy anh mặc đồ vet – vì vậy họ nói trông anh giống như bác sĩ. Họ nghĩ nó giống như một câu chuyện hài hước khi Chiche cứ nhảy bổ ra sàn và giả như anh ta cần trợ giúp của bác sĩ”.
Chuyện này xảy ra ở Celia’s và khoảng một tháng sau đó ở Region Leonesa. Đây là một milonga truyền thống với cái tên Los Consagrados, do El Gordo Enrique và Ismael El Jalil quản lý. Lúc đó chúng tôi đang khiêu vũ và tôi chợt nhận ra mọi người dường như đang nhìn ngắm chúng tôi nhảy và cười… điều có thể làm tôi buồn. Tôi thực hiện một động tác quay và tôi nhận ra có vài người chỉ theo chân tôi. Đó là Ismael, và anh ta cúi gập người như quì hẳn xuống cố tiếp cận thật gần chúng tôi để phân tích động tác quay của tôi. Chúng tôi đang ở giữa một milonga rất đông và tôi đã rất sốc đến nỗi phải dừng lại. Anh ta đứng lên, cười và vỗ vai tôi. Sau đó, tôi nói với Alej rằng có thể tôi nên nói với các milonguero nếu họ muốn học cách quay này của tôi, họ có thể phải trả tiền cho các bài học – nhưng cô gạt ngay ý kiến này.
Như vậy là tất cả mọi người ở các milonga đều nhìn thấy mọi việc. Cả những milonguero ở Celia’s và Los Consagrados đểu nhận thấy sự bất thường rất nhỏ trong bước giro của tôi. Và tôi còn được thấy một trong những milonguero được kính trọng tại Buenos Aires phải quì sát xuống sàn nhảy của milonga khi mọi người đang khiêu vũ chỉ để xem cho kĩ. Ở một cấp độ nào đó, milonga là một nơi rất nghiêm túc. Và ở một cấp độ khác, điều này lại không đúng. Rất nhiều những câu chuyện nực cười đã xảy ra ở những milonga nghiêm túc nhất – và tôi sẽ kể một câu chuyện như vậy. Nhưng trước tiên, tôi muốn tìm hiểu cách huyền thoại tango của thế kỷ trước đã khiêu vũ và chúng ta sẽ cố gắng tìm hiểu họ đã ảnh hưởng đến tinh thần của các milonguero ngày nay như thế nào.
Ở trang trước tôi đã nói tôi yêu những milonguero. Trong những năm vừa qua họ đã chào đón tôi, tận tình chỉ dẫn tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn của codigo và thực sự để tâm đến việc cải thiện khả năng khiêu vũ của tôi. Đặc biệt họ còn cho tôi cái quyền được quay phim họ khi họ khiêu vũ. Nếu tính đến sự phiền toái của cái máy quay và một thực tế là hầu như chẳng ai thích cho gia đình và đồng nghiệp biết sự hiện diện của mình tại những milonga thì đây đúng là một đặc ân.
Tuy nhiên cũng trong những năm ấy luôn có một điều ngoại lệ.
Đó là một gã khiêu vũ rất giỏi nhưng luôn luôn tỏ thái độ rất cương quyết rằng anh ta không muốn bị quay phim. Gã này ăn mặc rất bảnh bao và thảng thấp dáng vẻ của một người đàn ông quan trọng và quyền lực. Hễ tôi cứ nhờ anh ta cho quay phim hoặc đơn thuần chỉ là chiếc máy quay của tôi hơi hướng về phía anh ta là lập tức gã này gằm mặt xuống lườm lườm và chỉ tay về phía tôi. Ý của anh ta quá rõ ràng.
Còn phía tôi, tôi bắt đầu tưởng tượng gã giống như một tay cao thủ trong một băng đảng nào đó. Gã đến milonga rất thường xuyên và mặc dù Alej đã khiêu vũ với gã vài lần trước đây, cả hai chúng tôi chẳng có thông tin gì về gã này. Vì vậy chúng tôi gọi đại hắn là El Malevo.
Một trong những điều thú vị về Tango là tán gẫu về cách khiêu vũ của mọi người (codigo khuyến cáo: bạn chỉ có thể nói chuyện với những người bạn thân, còn các milonguero không thích nói chuyện về phong cách khiêu vũ của các milonguero khác).
Một tối nọ sau một buổi milonga khi chúng tôi đang ngồi nói chuyện với Julie, và tôi tình cờ nhắc đến El Mavelo. Julie bật cười và nói: “Từ El Malevo ám chỉ đến ai?”. Sau một hồi giải thích về chuyện El Malevo nhảy ở đâu và anh ta hay ngồi ở đâu, Julie nói: “À thì ra các bạn nói đến Osvaldo” (không phải tên thật của anh ta, nhưng vì có tới nửa số đàn ông trong tango có cái tên Osvaldo nên tôi cũng dùng nó). Sau đó Julie còn cười to hơn và hỏi tại sao tôi lại gọi anh ta là El Malevo và rằng anh ta là một người đàn ông ngọt ngào và là một chuyên gia đáng kính trọng ở Buenos Aires.
Chúng tôi đã tự giới thiệu mình với anh ta và trở thành bạn. Anh cũng cho rằng cái tên mà chúng tôi dành cho anh ấy rất ngộ nghĩnh và anh ấy còn nói chắc hẳn vợ và con anh sẽ không tin nếu biết anh là một milonguero dưới cái tên El Malevo. Nhưng vì gia đình và công việc, anh thực sự thận trọng với việc quay phim khi đang khiêu vũ tango. Tuy nhiên anh cũng đồng ý để được quay phim nếu chúng tôi hứa sẽ không bao giờ cho ai xem đoạn phim ấy. (Chúng tôi hứa điều này với rất ít dancer).
Và vào một buổi chiều trong một buổi milonga, tôi ngồi cùng Alej chờ để quay phim anh. Alej ngồi ngắm Osvaldo từ trong phòng và tìm hiểu ngôn ngữ cơ thể của anh ấy. Một vài lần cô nói: “Anh ấy sẽ không nhảy điệu này”. Và anh ta đã không nhảy. Sau đó cô nói: “Anh ấy đã sẵn sàng. Anh sẽ nhảy bài kế kiếp”. Cô ngắm một lát rồi nói: “Anh ấy sẽ khiêu vũ với bà X hoặc bà Y… chắc sẽ là bà Y”. Và thật ngạc nhiên, trong bài tango tiếp theo, anh ta đứng dậy và nhảy với bà Y. Tôi đã chứng kiến Alej làm điều này nhiều lần. Cô luôn luôn đoán được các milonguero và milonguera sẽ làm gì. Tôi hỏi tại sao cô có thể làm được điều này và cô nói cô có thể thấy được khi nhìn cách họ ngồi hoặc cách họ di chuyển đầu. Tôi thì dù cố gắng đến đâu cũng không thể làm được điều này.
Ẩn danh
Theo thông lệ, và để bảo vệ sự riêng tư, mọi người trong các milonga thường chỉ lấy tên đầu hoặc dùng nickname – và danh sách của những cái tên văn vẻ này thì rất dài và đầy màu sắc. Sau đây là một vài cái tên trong danh sách các video của tôi (không hề đùa):Pupian và Pichi,
Pocho, Pinocho…
Tito và Cacho,
Alito và Tono.
Nonho và Kiko,
Poroto, Tonino…
Natu và Nene,
Pibe và Tete.
La Tana…
La Turca…
La Flaca…
La Rusa…
Kique, Rique,
Pepe và Chiche!
Đôi khi những cái tên này có thể chỉ ra quốc tịch. Có rất nhiều El Turco’s và La Turca’s - những cái tên dùng cho bất cứ ai đến từ Trung Đông. Có cái tên El Francais, El Boliviano, La Rusa (đến từ Nga), có hai người El Chino’s (mặc dù không ai là người Trung Quốc), El Tano và La Tana (có nghĩa là “người Ý”… Tôi không biết tại sao họ nghĩ ra những cái tên này, bởi thực ra thì hầu như tất cả mọi người đều là người Ý), La Brasilera (Brazil), ba người có tên El Gallego’s (liên quan đến Gallicia ở Tây Ban Nha), và cả cái tên El Gringo (chúng ta sẽ không bàn cái tên này là của ai). Thường có thêm chữ “de...” mang nghĩa đến từ một vùng nào đó: de Avellaneda, de Sarandi, de Cuidadela, de Abasto. Có cả những tên mang tính chất miêu tả về tình trạng sức khoẻ. El Enano/ La Enana mang nghĩa rất nhỏ. El Nono (thấp và béo) là một người đàn ông thấp và béo. El Oso (con gấu) đã có lần cho tôi một con gấu bông, El Rengo (một chân dài một chân ngắn), El Manco (cụt một tay), và El Chueco (chân bó). Đôi khi người nhảy nữ lấy nickname của chồng… trong nhiều năm bạn của chúng tôi đã được biết đến với cái tên La Gallega vì cô ấy nhảy cùng với Jorga Garcia, người là một trong ba El Gallego’s ở milonga (nếu muốn tìm hiểu thêm, anh ta đôi khi còn mang cái tên “Fred Astaire”… và em trai anh ta được gọi là El Flaco – nghĩa là gầy gò).
Nếu công việc của ai đó được mọi người biết đến (điều này ít khi xảy ra) thì đôi khi họ cũng dùng tên của công việc này để gọi thay tên cho người đó. Ví dụ như Graciela, giáo viên dạy Pilates, được gọi với cái tên Pilates. Còn rất nhiều cái tên kiểu như vậy được dùng tại các milonga. Tất cả để chứng minh một xu hướng để tên nặc danh của các milonguero. Mặc dù tôi luôn thấy những người ở milonga đều rất cởi mở và thân thiện, một một bộ phận trong số họ có xuất thân không rõ ràng. Cũng giống như tất cả các bộ phận của xã hội, luôn luôn có thể tồn tại những gã xấu tính ở các milonga. Vì vậy mọi người (đặc biệt là phụ nữ) hạn chế tối đa việc nói ra những thông tin cá nhân như họ làm gì và sống ở đâu.
Truyền thống gọi tên theo kiểu này có thể phản ánh tính không an toàn về thông tin trong làng tango và đồng thời thể hiện mong muốn tách biệt cuộc sống trong các milonga với cuộc sống đời thường bao gồm gia đình và công việc. Người ta vẫn coi việc hỏi tên họ hoặc thông tin các nhân là một phép không lịch sự. Đây cũng là khó khăn của tôi kể từ những ngày đầu tôi tiến hành quay phim họ. Đôi khi nó sẽ là rất tốt nếu có thể mang máy quay đến milonga và thu thập đầy đủ thông tin (tên tuổi, nơi sinh, và những thông tin khác) mà vẫn giữ được truyền thống để tên nặc danh.
Tuy nhiên mọi thứ hình như đang trở nên lỏng lẻo hơn, và tôi cho nguyên nhân là do người ta đã biết đến và yêu thích tango hơn... và cũng bởi sự thật là một số milonguero bắt đầu kiếm tiền bằng việc du lịch và dạy tango, những người này có xu hướng thích được quảng bá. Thực tế tôi đã nhận ra trong vài năm gần đây rằng thay bằng việc trốn tránh chiếc camera, giờ đây, một số milonguero thậm chí còn cố gắng một cách khéo léo để cho tôi quay phim và đưa thông tin lên website.
Ngôn ngữ cơ thể và những mật mã
Các milonguero và milonguera có một khả năng kỳ lạ đó là khả năng đọc ngôn ngữ cơ thể của những người khác. Khả năng này hình thành từ nhiều năm học tập và thực hành. Giao tiếp phi ngôn ngữ trong các milonga có rất nhiều hình thức. Bạn có thể tưởng tượng việc này giống như bạn đang ở trong một bữa tiệc nơi có một đội bóng đã chơi cùng nhau trong nhiều năm. Có vẻ như họ giao tiếp với nhau trong phòng chỉ bằng những ánh mắt, những cử chỉ tinh tế, hoặc những cử động khác mà bạn không thể hiểu được. Đây cũng là cách giao tiếp của các cặp vợ chồng. Một cái nhìn giữa người vợ và người chồng thường có thể thể hiện rằng một người muốn đi về, hoặc không thích cái gì đó.Điều này cũng xảy ra ở các milonga. Những tín hiệu có thể được truyền tới hàng chục người hầu như là ngay lập tức, nhưng cần phải mất thời gian để nhận biết chúng. Ví dụ như có ai đó khiêu vũ không tốt lắm. Có thể họ dừng quá lâu, hoặc lùi mà không nhìn phía sau, hoặc dẫm vào chân của bạn nhảy. Người khiêu vũ phía sau thường là có thể xử lí được tình huống. Nhưng nếu anh ta không chịu nổi vấn đề, anh ta có thể liếc nhìn một người bạn ngồi cạnh đó và mở to mắt, hoặc ngước mắt lên. Những tín hiệu chỉ dùng bằng mắt, chỉ trong vài giây, nhưng thông điệp thì rất rõ ràng. Những tín hiệu này sẽ được nhiều người tiếp nhận, và nếu như vấn đề khó chịu này xảy ra chỉ vài lần, một thông điệp phản đối được truyền đi và phát huy tác dụng trong thời gian ngắn.
Hình thức rõ ràng nhất của giao tiếp phi ngôn ngữ là lời chào hỏi. Chào hỏi mọi người khi bạn mới đến là một nét văn hóa và lời chào phụ thuộc vào từng tình huống thực tế và mối quan hệ giữa mọi người. Lời chào phổ thông nhất đối với một người bạn là một cái ôm chặt và một nụ hôn vào má. Bạn rất thường gặp cảnh ai đó khi mới đến, họ đi qua bàn của mọi người và cúi xuống hôn chào những người bạn (tuy nhiên họ không làm điều này khi ra về). Nếu có quá đông người, bạn không thể ôm và hôn tất cả mọi người, vì vậy có cách khác để làm điều này. Những người khiêu vũ cũng thường giao tiếp bằng ánh mắt với những người bạn của mình, và cười, gật đầu, hoặc có thể là một nụ hôn gió… một hành động không hẳn là phải có hàm ý khêu gợi.
Ở các milonga, âm nhạc và sàn nhảy là bất khả xâm phạm. Nhưng tôi học được từ Alej và các milonguero rằng, tùy thuộc vào việc bạn là ai, và tình hình huống cụ thể, qui tắc có thể bị thay đổi. Một ngoại lệ dễ thấy là lời chào hỏi của những người bạn thân lâu ngày không gặp nhau. Đôi khi những milonguero cũng ùa lên sàn nhảy để chào hỏi bạn bè bằng những cái ôm và nụ hôn. Đôi khi điều này làm gián đoạn việc khiêu vũ của người khác. Chúng tôi không đến El Beso nhiều nữa vì ở đó quá nhiều khói thuốc, nhưng có lần khoảng một năm trước đây, chúng tôi đã đến đó chơi (tôi nhớ là mình đến đây để quay phim ai đó). Vì lí do nào đó, tôi đã ăn mặc rất bảnh bao và nhìn rất lịch lãm trong bộ vet mới. Chiche, một trong những milonguero, luôn luôn nhảy bổ lên sàn và vồ lấy chúng tôi khi chúng tôi đang khiêu vũ. Anh ta khoanh tay và chỉ về phía mình và nói gì đó… nhưng tôi không hiểu. Alej cố gắng đuổi anh ta về nhưng anh ta luôn quay lại. Tôi có thể thấy Raul Poli và Buglione, và các milonguero khác ngồi trong bàn đang cười. Sau điệu nhảy, tôi hỏi Alej xem chuyện gì đang xảy ra. Cô ấy nói: “Ô, em không để ý đến họ. Họ đã không nhìn thấy chúng ta ở đây vào buổi tối trước đây, và họ chưa bao giờ thấy anh mặc đồ vet – vì vậy họ nói trông anh giống như bác sĩ. Họ nghĩ nó giống như một câu chuyện hài hước khi Chiche cứ nhảy bổ ra sàn và giả như anh ta cần trợ giúp của bác sĩ”.
Ismael và Alej ở Consagrados
Thường thì tôi không nói về việc khiêu vũ của mình ở đây, nhưng đó quả là một câu chuyện thú vị. Người ta thường nói không có gì thực sự mới trong tango, nhưng hình như tôi đã làm điều khác biệt với bước giro phải. Điều này không đặc biệt tốt, nó chỉ là một cách bước. Chỉ có đôi chút lạ lẫm. Tôi không bao giờ để ý đến nó hoặc nói chuyện về nó và tôi chắc rằng Alej cũng không nhận ra nó. Nhưng một ngày nọ, Alej bỗng dưng hỏi: “Làm cách nào anh có thể thực hiện một động tác quay phải?”. Tôi nói: “Em đang nói về cái gì vậy?”. Cô nói: “À, Quique vừa nói với em là các milonguero phát hiện anh nhảy bước giro theo cách mới, và hàng tháng nay họ đang cố phân tích nó. Anh ta nói với em rằng anh ấy nghĩ có một điều rất tuyệt vời ở tango là đôi khi có người có khả năng làm được điều gì đó mà những người khác không làm được. Anh ấy nghĩ điều này đang xảy ra ở đây”. Tôi rất ngạc nhiên vì họ có thể nhận ra một việc nhỏ như vậy.Chuyện này xảy ra ở Celia’s và khoảng một tháng sau đó ở Region Leonesa. Đây là một milonga truyền thống với cái tên Los Consagrados, do El Gordo Enrique và Ismael El Jalil quản lý. Lúc đó chúng tôi đang khiêu vũ và tôi chợt nhận ra mọi người dường như đang nhìn ngắm chúng tôi nhảy và cười… điều có thể làm tôi buồn. Tôi thực hiện một động tác quay và tôi nhận ra có vài người chỉ theo chân tôi. Đó là Ismael, và anh ta cúi gập người như quì hẳn xuống cố tiếp cận thật gần chúng tôi để phân tích động tác quay của tôi. Chúng tôi đang ở giữa một milonga rất đông và tôi đã rất sốc đến nỗi phải dừng lại. Anh ta đứng lên, cười và vỗ vai tôi. Sau đó, tôi nói với Alej rằng có thể tôi nên nói với các milonguero nếu họ muốn học cách quay này của tôi, họ có thể phải trả tiền cho các bài học – nhưng cô gạt ngay ý kiến này.
Như vậy là tất cả mọi người ở các milonga đều nhìn thấy mọi việc. Cả những milonguero ở Celia’s và Los Consagrados đểu nhận thấy sự bất thường rất nhỏ trong bước giro của tôi. Và tôi còn được thấy một trong những milonguero được kính trọng tại Buenos Aires phải quì sát xuống sàn nhảy của milonga khi mọi người đang khiêu vũ chỉ để xem cho kĩ. Ở một cấp độ nào đó, milonga là một nơi rất nghiêm túc. Và ở một cấp độ khác, điều này lại không đúng. Rất nhiều những câu chuyện nực cười đã xảy ra ở những milonga nghiêm túc nhất – và tôi sẽ kể một câu chuyện như vậy. Nhưng trước tiên, tôi muốn tìm hiểu cách huyền thoại tango của thế kỷ trước đã khiêu vũ và chúng ta sẽ cố gắng tìm hiểu họ đã ảnh hưởng đến tinh thần của các milonguero ngày nay như thế nào.
Calingo (dịch)
Phần trước | Mục lục | Phần sau |
0 comments