Những lời khuyên của các milonguero là hãy cảm nhận điệu nhảy, chứ không phải chỉ là học các bước nhảy đã có ảnh hưởng tốt đến tôi. Tôi bắt đầu để ý đến cách các vũ sư đứng, cách họ vào đôi và bắt đầu cảm nhận âm nhạc. Không phải là tôi không biết những điều này, chỉ là tôi không để ý đến chúng… dù chúng ở ngay trước mắt - Daniel Trenner
Tucson, ngày 20 tháng 2 năm 2005 – Tôi đã bỏ rất nhiều công sức vào tango, tôi đi hàng trăm các câu lạc bộ, mua hàng tấn băng video. Sau đó là một đống thời gian tại các buổi milonga ở Buenos Aires. Nhưng tango vẫn là một cái gì đó rất khó nắm bắt, và câu hỏi lớn từ ngày bắt đầu học vẫn tồn tại trong tôi: thế nào là Tango, làm thế nào để nhảy được Tango, và làm sao để biết được khi nào mình nhảy tốt hơn? Cùng với thời gian, tôi nhận ra rằng muốn nhảy giỏi thì đầu tiên phải biết nhảy thế nào là đẹp và thế nào là không. Điều đó giải thích tại sao các cao thủ tango có thể dễ dàng nhận ra nhau ngay lập tức.
Cuộc sống của tôi trở nên bận rộn. Suốt 4 năm qua, Alejandra và tôi đã dành nhiều thời gian khiêu vũ và đi khắp các nẻo đường của Buenos Aires. Kết quả là (bên cạnh những niềm vui và mối quan hệ mới) là phim kỹ thuật số. Không phải là nhiều, nhưng tôi nghĩ đó là những thước phim khá được. Chúng tôi đã quay được những vũ sư giỏi nhất của BsAs khi họ tập luyện. Họ không phải là những người biểu diễn chuyên nghiệp hay những người thầy dạy khiêu vũ có tiếng, nhưng hầu hết họ đã đóng rất nhiều bộ phim. Họ là những milonguero chính cống và những người say mê tango, tập luyện thường xuyên tại các câu lạc bộ, có người đã tập luyện hơn 60 năm.
Dù tango đã có lịch sử hơn 100 năm, nhưng những hiểu biết của chúng ta về điệu nhảy này còn nhiều hạn chế. Người ta có thể nói về nguồn gốc, lịch sử phát triển, và các điệu Tango khác nhau, nhưng đó chỉ là những lời nói mà không ai có thể kiểm nghiệm được 1 cách chính xác. Trong 1 số bộ phim kinh điển, ta có thể có các điệu tango cổ, nhưng những điệu tango của đời thực thì đang mất dần đi. Không ai biết canyengue trông như thế nào, hay cách mọi người nhảy điệu Avellaneda hay Villa Crespo vào những thập niên 50. Cũng có những tài liệu viết tay, nhưng từ ngữ không thể đủ diễn tả được một điệu nhảy. Chúng ta có thể thấy những điệu tango hiện đại trong các câu lạc bộ, nhưng cũng giống như lịch sử của nguồn gốc tiến hóa, con đường phát triển của điệu tango cũng đầy chông gai để đạt được một điệu tango hiện đại.
Sau nhiều giờ nghiên cứu băng video quay các điệu vũ ở Buenos Aires, tôi bắt đầu nhận ra được những yếu tố tạo nên phong cách tango. Mặc dù mỗi người nhảy có một phong cách riêng, họ sử dụng những kĩ thuật chung mang tính chất nền tảng cho loại hình khiêu vũ này. Những bức ảnh dưới đây, tuy ít có giá trị nghệ thuật vì chỉ là những bức ảnh chụp các buổi khiêu vũ thông thường, vẫn có thể minh họa cho bí quyết thành công của những vũ công giỏi nhất. Nếu bạn có thể hình dung trong đầu các tư thế cơ bản này và tự luyện tập trước gương, chắc hẳn bạn sẽ nhảy tango uyển chuyển lên nhanh chóng. Ngay cả những nghệ sĩ tango lão luyện nhất cũng bắt đầu học nhảy bằng cách xem người khác khiêu vũ. Vậy tại sao chúng ta lại không thể làm như vậy chứ?
Dưới đây là ba nhân tố tạo nên kĩ thuật tango cơ bản:
Khi di chuyển, 2 chân bước theo 1 đường thẳng
Dẫn bằng ngực, đặc biệt lúc bắt đầu bước đi
Dựng người lên bằng chân thẳng, không chùng gối
Bước với trọng tâm đổ về phía trước trên cẳng chân thẳng không phải là một việc dễ dàng, nhưng nó mang lại những đặc trưng của tango, những đặc trưng rất Achentina (muy Argentino).
***
Một bí quyết nữa là phải giữ được trọng tâm. Như trong bức ảnh này, Alberto Dassieu vừa di chuyển hai chân theo một đường thẳng, gót chân này đặt trước mũi chân kia, vừa giữ được trọng tâm trong khi nhanh chóng di chuyển quanh bạn nhảy.
Alberto bắt đầu nhảy tango từ 50 năm trước cùng với hai người bạn. Một người là Ricardo Ponce (bí danh “El Chino Perico”), còn người kia là phụ việc trong một cửa hàng thịt. Sau khi tango cả đêm thì ba người bạn rất đói. Họ không có tiền, nên thường đến cửa hàng và nấu ăn những miếng thịt loại hai còn ế lại. Alberto nói rằng chính cậu bé phụ việc ở cửa hàng thịt mới là nghệ sĩ tango giỏi nhất mà ông từng thấy trong đời. Ngày nay, El Chino và Alberto có phong cách nhảy rất khác nhau, nhưng ban đầu cả hai người đều có chung một phong cách và đều nằm dưới sự bảo trợ của vũ công truyền thuyết Luis Lemos, thường được biết đến với cái tên Milonguita. Trong thập niên 40, mỗi khu vực đều nằm dưới sự bảo trợ của một người đỡ đầu như thế. Luis Lemos là người bảo trợ tango địa phận Villa Urquiza . Bản thân ông ta không biểu diễn nhưng lại luôn ủng hộ các vũ công tango. Xu hướng tránh biểu diễn khá phổ biến trong số các milonguero ngày xưa, vì họ tin rằng biểu diễn sẽ làm suy giảm thần khí của điệu vũ: làm cho họ mất cảm hứng và niềm đam mê. Ngày nay, phong cách Milonguita được tiếp nối bởi những tên tuổi như anh em nhà Duplaa (vẫn còn khiêu vũ ở Urquiza), Miguel Angel Zotto với những buổi biểu diễn trên sân khấu.
Một đêm nọ, khi tôi và Alejandra đang rời quan bar Sunderland thì tình cờ gặp Julio Duplaa. Duplaa và Alejandra đã từng nhảy cùng nhau ở Pavadita. Trong khi đợi taxi, Julio đề nghị được khiêu vũ cùng Alejandra ở quầy bar ngay gần cửa ra vào khi đó đã không còn ai cả. Trong khi hai người khiêu vũ, tôi tranh thủ quẳng balô lên bàn và ghi vội mấy đoạn phim. Julio đứng bên phải Alejandra, và cả hai bước đi với một chân luôn giữ thẳng. Các đường kẻ cho thấy hai người di chuyển trên hai đường kẻ song song, gót chân này đặt liền trước mũi chân kia. Lúc đó tôi có cảm giác bóng ma thanh lịch của Milonguita như sống dậy và đi những bước uyển chuyển ngay tại quán bar Sunderland, Villa Urquiza, vào lúc 3h sáng:
Tucson, ngày 20 tháng 2 năm 2005 – Tôi đã bỏ rất nhiều công sức vào tango, tôi đi hàng trăm các câu lạc bộ, mua hàng tấn băng video. Sau đó là một đống thời gian tại các buổi milonga ở Buenos Aires. Nhưng tango vẫn là một cái gì đó rất khó nắm bắt, và câu hỏi lớn từ ngày bắt đầu học vẫn tồn tại trong tôi: thế nào là Tango, làm thế nào để nhảy được Tango, và làm sao để biết được khi nào mình nhảy tốt hơn? Cùng với thời gian, tôi nhận ra rằng muốn nhảy giỏi thì đầu tiên phải biết nhảy thế nào là đẹp và thế nào là không. Điều đó giải thích tại sao các cao thủ tango có thể dễ dàng nhận ra nhau ngay lập tức.
Cuộc sống của tôi trở nên bận rộn. Suốt 4 năm qua, Alejandra và tôi đã dành nhiều thời gian khiêu vũ và đi khắp các nẻo đường của Buenos Aires. Kết quả là (bên cạnh những niềm vui và mối quan hệ mới) là phim kỹ thuật số. Không phải là nhiều, nhưng tôi nghĩ đó là những thước phim khá được. Chúng tôi đã quay được những vũ sư giỏi nhất của BsAs khi họ tập luyện. Họ không phải là những người biểu diễn chuyên nghiệp hay những người thầy dạy khiêu vũ có tiếng, nhưng hầu hết họ đã đóng rất nhiều bộ phim. Họ là những milonguero chính cống và những người say mê tango, tập luyện thường xuyên tại các câu lạc bộ, có người đã tập luyện hơn 60 năm.
Dù tango đã có lịch sử hơn 100 năm, nhưng những hiểu biết của chúng ta về điệu nhảy này còn nhiều hạn chế. Người ta có thể nói về nguồn gốc, lịch sử phát triển, và các điệu Tango khác nhau, nhưng đó chỉ là những lời nói mà không ai có thể kiểm nghiệm được 1 cách chính xác. Trong 1 số bộ phim kinh điển, ta có thể có các điệu tango cổ, nhưng những điệu tango của đời thực thì đang mất dần đi. Không ai biết canyengue trông như thế nào, hay cách mọi người nhảy điệu Avellaneda hay Villa Crespo vào những thập niên 50. Cũng có những tài liệu viết tay, nhưng từ ngữ không thể đủ diễn tả được một điệu nhảy. Chúng ta có thể thấy những điệu tango hiện đại trong các câu lạc bộ, nhưng cũng giống như lịch sử của nguồn gốc tiến hóa, con đường phát triển của điệu tango cũng đầy chông gai để đạt được một điệu tango hiện đại.
Sau nhiều giờ nghiên cứu băng video quay các điệu vũ ở Buenos Aires, tôi bắt đầu nhận ra được những yếu tố tạo nên phong cách tango. Mặc dù mỗi người nhảy có một phong cách riêng, họ sử dụng những kĩ thuật chung mang tính chất nền tảng cho loại hình khiêu vũ này. Những bức ảnh dưới đây, tuy ít có giá trị nghệ thuật vì chỉ là những bức ảnh chụp các buổi khiêu vũ thông thường, vẫn có thể minh họa cho bí quyết thành công của những vũ công giỏi nhất. Nếu bạn có thể hình dung trong đầu các tư thế cơ bản này và tự luyện tập trước gương, chắc hẳn bạn sẽ nhảy tango uyển chuyển lên nhanh chóng. Ngay cả những nghệ sĩ tango lão luyện nhất cũng bắt đầu học nhảy bằng cách xem người khác khiêu vũ. Vậy tại sao chúng ta lại không thể làm như vậy chứ?
Dưới đây là ba nhân tố tạo nên kĩ thuật tango cơ bản:
Khi di chuyển, 2 chân bước theo 1 đường thẳng
Dẫn bằng ngực, đặc biệt lúc bắt đầu bước đi
Dựng người lên bằng chân thẳng, không chùng gối
Bước với trọng tâm đổ về phía trước trên cẳng chân thẳng không phải là một việc dễ dàng, nhưng nó mang lại những đặc trưng của tango, những đặc trưng rất Achentina (muy Argentino).
***
Một bí quyết nữa là phải giữ được trọng tâm. Như trong bức ảnh này, Alberto Dassieu vừa di chuyển hai chân theo một đường thẳng, gót chân này đặt trước mũi chân kia, vừa giữ được trọng tâm trong khi nhanh chóng di chuyển quanh bạn nhảy.
Alberto bắt đầu nhảy tango từ 50 năm trước cùng với hai người bạn. Một người là Ricardo Ponce (bí danh “El Chino Perico”), còn người kia là phụ việc trong một cửa hàng thịt. Sau khi tango cả đêm thì ba người bạn rất đói. Họ không có tiền, nên thường đến cửa hàng và nấu ăn những miếng thịt loại hai còn ế lại. Alberto nói rằng chính cậu bé phụ việc ở cửa hàng thịt mới là nghệ sĩ tango giỏi nhất mà ông từng thấy trong đời. Ngày nay, El Chino và Alberto có phong cách nhảy rất khác nhau, nhưng ban đầu cả hai người đều có chung một phong cách và đều nằm dưới sự bảo trợ của vũ công truyền thuyết Luis Lemos, thường được biết đến với cái tên Milonguita. Trong thập niên 40, mỗi khu vực đều nằm dưới sự bảo trợ của một người đỡ đầu như thế. Luis Lemos là người bảo trợ tango địa phận Villa Urquiza . Bản thân ông ta không biểu diễn nhưng lại luôn ủng hộ các vũ công tango. Xu hướng tránh biểu diễn khá phổ biến trong số các milonguero ngày xưa, vì họ tin rằng biểu diễn sẽ làm suy giảm thần khí của điệu vũ: làm cho họ mất cảm hứng và niềm đam mê. Ngày nay, phong cách Milonguita được tiếp nối bởi những tên tuổi như anh em nhà Duplaa (vẫn còn khiêu vũ ở Urquiza), Miguel Angel Zotto với những buổi biểu diễn trên sân khấu.
Một đêm nọ, khi tôi và Alejandra đang rời quan bar Sunderland thì tình cờ gặp Julio Duplaa. Duplaa và Alejandra đã từng nhảy cùng nhau ở Pavadita. Trong khi đợi taxi, Julio đề nghị được khiêu vũ cùng Alejandra ở quầy bar ngay gần cửa ra vào khi đó đã không còn ai cả. Trong khi hai người khiêu vũ, tôi tranh thủ quẳng balô lên bàn và ghi vội mấy đoạn phim. Julio đứng bên phải Alejandra, và cả hai bước đi với một chân luôn giữ thẳng. Các đường kẻ cho thấy hai người di chuyển trên hai đường kẻ song song, gót chân này đặt liền trước mũi chân kia. Lúc đó tôi có cảm giác bóng ma thanh lịch của Milonguita như sống dậy và đi những bước uyển chuyển ngay tại quán bar Sunderland, Villa Urquiza, vào lúc 3h sáng:
Pinpear, Lê Hường (dịch)
Phần trước | Mục lục | Phần sau |
0 comments